In bài này

Lưu niệm độc đáo

 Bác sĩ Nhân – đại tá chủ nhiệm quân y quân khu bị bệnh viêm đa khớp đã nhiều năm. Là cán bộ cao cấp, lại giữ cương vị thủ trưởng, chắc chắn bác sĩ Nhân không thiếu thuốc. Tiếc rằng bệnh của ông thuốc có tác dụng không triệt để (có thuốc bệnh giảm, hết thuốc bệnh tăng). Tình trạng đó kéo dài nhiều năm, nay cơ thể đã nhờn thuốc, bệnh càng nặng hơn. Các khớp sưng tấy đỏ đau nhức buốt làm ông rất khổ.

 Thông tin về Diện chẩn – Điều khiển liệu pháp Bùi Quốc Châu ở Hà Nội, Hải Phòng, Thái Bình đã đến với bác sĩ qua báo. Gần đây người bệnh ở Thái Nguyên xuống nhà tôi, lúc trở về cung cấp thêm nhiều chuyện lạ. bác sĩ Nhân cùng gia đình nhất trí đến với Diện chẩn.

           Bác sĩ chọn nhà Nhung Biên để trọ. Tình trạng bệnh của ông quá nặng, phù thũng toàn thân. Vóc dáng ông vốn cao lớn, nay phì ra trông rất sợ. Từ nhà Nhung Biên đến nhà tôi chỉ hơn trăm mét, ông phải ngồi xe lăn. Phu nhân của ông phải đẩy. Chị Nhung chủ nhà trọ nhiều lúc cũng phải phụ đẩy. Bệnh viêm đa khớp hành hạ ông. Phu nhân của ông cho biết: “ Đau quá, đêm đêm ông phải kêu lên: Mẹ ơi! Cho con đi với, sao con khổ thế này!”.

          Tôi dám nhận chữa bệnh cho bác sĩ Nhân vì trước hết thấy ông quá đau khổ, phu nhân của ông quá lo lắng. Sau nữa mười năm qua, nhiều người bệnh viêm đa khớp và phù nề đã đến, tôi giúp họ thành công. Với bác sĩ Nhân bệnh quá nặng, lúc đầu tôi cũng ngại nhưng rồi lại nghĩ: Bệnh nhẹ đã chữa được, bệnh nặng phải cố thử xem. Cuộc sống rất phức tạp, thấy khó mà nản lòng thì sao vượt lên được. GSTSKH Bùi Quốc Châu từng nói: “ Bài toán nào cũng có đáp số, vấn đề nào cũng có giải pháp, vấn đề là mình có tìm ra và chấp nhận nó hay không?”. Tôi đã tìm ra và dám chấp nhận. Phác đồ chẩn trị của tôi như sau:

1.     Chống phù thũng.

Ai đã học Diện chẩn chắc chắn sẽ làm như tôi. Trước hết bấm bộ trừ đàm thấp thủy:

          521, 87, 22b, 235, 127, 347, 236, 85, 29, 222, 53, 7, 63, 64, 287, 19, 39, 1, 290, 240, 26, 103.

Bổ sung thêm bộ lợi tiểu:

          26, 3, 29, 222, 85, 87, 40, 37, 290, 235.

Như thế là thúc đẩy sự bài tiết qua đường tiểu tiện. Con người còn có khả năng bài tiết qua đường mồ hôi. Làm thế nào để tăng cường chức năng đó? Tôi chợt nhớ câu: “ Phế chủ bì mao”. Đúng rồi, mồ hôi thoát qua da. Tôi mạnh dạn kích tam giác phế nhỏ: 61, 467, 491; tam giác phế lớn: 565, 467, 61. Mồ hôi vã ra. Sự bài tiết đồng bộ cả trên, dưới giúp cho độc tố tích thụ trong cơ thể bị thải loại, cả dư lượng thuốc tích tụ cũng bị thải loại. Bệnh phù thũng của bác sĩ Nhân giảm nhanh. Bốn ngày sau hiện tượng phù chỉ còn bộc lộ ở bàn chân. Dùng ngón tay ấn mạnh mới thấy vết lõm. Tôi tiếp tục thực hiện phác đồ trên thêm hai ngày nữa. Bệnh phù thũng hết hẳn. Bác sĩ Nhân không phải dùng xe lăn nữa. Ông tự chống gậy đi đến nhà tôi. Chỉ thế thôi phu nhân của ông đã mừng lắm rồi. Còn tôi thêm vững tin giải pháp đã lựa chọn là đúng, thêm phấn chấn chữa bệnh viêm đa khớp.

2.     Chống viêm đa khớp.

Kinh nghiệm của các lương y Diện chẩn tài hoa là: điều trị tổng trạng trước, chữa bệnh sau. Lâu nay tôi đã áp dụng kinh nghiệm này. Với bác sĩ Nhân tôi chọn bộ huyệt tiêu viêm giải độc tác động trước:

106, 26, 61, 3, 37, 50, 41, 437, 38, 104, 156, 235, 173, 143.

Chữa các khớp mới thật khó. Cơ thể người bệnh có bao nhiêu khớp là bấy nhiêu điểm sưng tấy đỏ đau. Nếu dùng phác đồ kinh nghiệm hoặc bộ vị các khớp thì quá dài. Chỉ 10  ngón tay đã có 28 khớp, 10 ngón chân có 26 khớp. Còn khớp vai, khủy tay, cổ tay, khớp chân, đầu gối, cổ chân…. Nếu dùng bộ vị các khớp thì phải bấm mỏi tay cả tiếng đồng hồ. Người bệnh quá đông không cho phép tôi ưu ái người này, hờ hững với người kia. Mọi người bệnh đều bình đẳng, tôi không phân biệt giàu nghèo, không phân biệt sang hèn, không phân biệt quan chức nhà nước hay thường dân, xa hay gần…. Tôi phục vụ mọi người tận tâm chu đáo như nhau. Với bác sĩ Nhân tình trạng bệnh quá phức tạp, lựa chọn của tôi là tìm con đường ngắn nhất. Chợt nhớ đến bài: “ Từ hữu chiêu đến vô chiêu” của GSTSKH Bùi Quốc Châu, tôi quyết định vận dụng ngay, làm đúng như lời thầy chỉ dạy.

Trước hết tôi dùng cào mini cào khắp da mặt 3 lần. Mục đích làm bớt đi số sinh huyệt ở phần nông trên da mặt. Như vậy chỉ còn một số sinh huyệt ở phần sâu. Sau đó tôi dùng cây dò huyệt gạch từng đoạn ngắn 2 – 3cm truy tìm điểm báo đau. Mỗi khi cây dò bị cộm là tôi cào ngắn hơn. Vừa cào tôi vừa chăm chú quan sát thấy dấu vết sinh huyệt lõm xuống nhỏ bằng đầu mũi kim. Tôi bấm sinh huyệt đó bằng thủ pháp ấn nhanh ấn bồi. Người bệnh nhăn mặt chứng tỏ đau ( Đau là dấu hiệu trúng sinh huyệt, càng đau chứng tỏ bệnh càng nặng). Gạch mặt dò tìm sinh huyệt không tốn thời gian. Các vết sít nhau không thấy kệnh cộm thì bỏ qua. Cứ sau mỗi lần dò tìm như thế sinh huyệt giảm đau, các khớp của người bệnh cũng giảm đau. Người bệnh phấn chấn, tin tưởng, sẵn sằng hợp tác. Khi tôi gạch trúng sinh huyệt người bệnh nói ngay: “ Đấy! Nó đấy!”. Những ngày tiếp theo việc dò tìm sinh huyệt trở nên dễ hơn, nhanh hơn. Vị trí sinh huyệt cần tìm đã biết rồi, chỉ cần gạch nhẹ 2, 3 cái là thấy ngay. Thời gian chẩn trị rút ngắn. Các sinh huyệt lặn dần rồi mất tiêu. Người bệnh nhún chân tay mềm mại không thấy đau. Tôi dùng lăn đinh nhỏ bằng innox lăn đồ hình chân tay trên trán, trên mặt để củng cố thành quả. Người bệnh phấn khởi cảm ơn lên xe ra về.

Ba tháng sau, nhân chuyến đi công tác ở tỉnh Thái Bình, bác sĩ Nhân ghé thăm tôi, đưa thêm anh trai và chị dâu đến với Diện chẩn. Anh trai là bác sĩ quân y bị gai khớp gối. chị dâu là bác sĩ dân y bị viêm đại tràng co thắt. Diện chẩn cũng chữa khỏi. Ngày về bác sĩ Vi Thị Hiền tặng tôi bài thơ: Như là ông tiên:

Diện chẩn đã có từ lâu

Nhưng nay thầy giỏi đếm đầu ngón tay

             Quỳnh Hồng, Quỳnh Phụ thật may

Ông Đăng Kỳ có đôi tay tuyệt vời

Và ông có chí hơn người

Thông minh, sáng tạo, duyên trời ban cho

Đức dày tài rộng phúc to

Vượt bao rào cản để lo giúp người

       Hèn sang một cũng như mười

Đến đây đều được ông cười hỏi han

Thế mà cũng đã chục năm

Chẳng màng danh lợi chẳng ham bạc tiền

Như là ông bụt ông tiên

Bệnh nhân già trẻ mọi miền nhớ ông.

          Bác sĩ Nhân tặng tôi cây móc mật. Phu nhân của ông quá cẩn thận, làm bầu đất bằng túi ni lông, gieo hạt, chờ cho hạt nảy mầm, xòe ba lá mới gửi xuống tặng. bây giờ cây móc mật đã vươn cao, cành lá xum xuê. Con cháu tôi đã hái lá nướng thịt. Mùi thơm đặc trưng của lá móc mật làm mọi người nhớ mãi các bác sĩ ở thành phố Thái Nguyên đã để lại gia đình tôi quà lưu niệm độc đáo, thân tình và bền vững lâu dài. Xuân Giáp Ngọ bà con lối xóm tới chúc mừng năm mới thấy cây lạ thì hỏi. tôi thật thà khoe. Bà con xin lá về xào thịt. Tôi không tiếc. Thế là hương thơm của móc mật từ nhà tôi đã lan tỏa. Cũng có người nói vui: “ Hương thơm Diện chẩn đã lan tỏa, còn lan tỏa xa. Bao giờ cây ra trái, ông nhân giống cho chúng tôi xin về trồng.”. Tôi mong được tặng cho moị người. Điều đó chắc chắn đã nằm trong tầm tay.

 Ngày 16.02.2014
Nguyễn Đăng Kỳ